Top 9 # Tiệm Cá Cảnh Nguyễn Thông Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Fcbarcelonavn.com

Giá Cá Neon Vua Tại Cửa Hàng Cá Cảnh Hưng Nguyễn

Chuyên bán cá Neon vua giá rẻ tại tphcm

GIÁ CÁ NEON VUA DAO ĐỘNG TỪ TỪ 15K ĐẾN 20K , TUY NHIÊN NẾU BẠN MUA Ở TRẠI GIÁ SỈ THÌ TẦM 5K /CON

Vài nét về cá Neon vua :

-Ngày trước người ta gọi nó là cá Neon đỏ , tên tiếng Anh là Cardinal Tetra

-Đa số các dòng cá thủy sinh đẹp có nguồn gốc từ nam mỹ và neon vua cũng không ngoại lệ, chúng có nguồn gốc từ sông Orinoco và Negro ở Nam Mỹ.

-Neon vua dễ nuôi nhưng cũng dễ chết ,đặc biệt là do

-Màu sắc: Màu xanh nước biển có vệt đỏ kéo dài

-Tuổi thọ: tầm 3 năm nhưng ít ai nuoi được như vậy

-Kích thước: max size khoản 5cm

-Chế độ ăn: Ăn tạp , tuy nhiên ngày nay đã có thức ăn chuyên dụng cho neon lên màu

Vài điểm về cá Neon vua:

Loại cá thủy sinh này sống ở tầng giữa nước, chúng luôn bơi theo đàn tạo 1 màu xanh rất tuyệt

Hồ cá nuôi neon nên để độ PH từ 6.-7 là phù hợp

So với cá sọc ngựa thì neon ăn ít hơi và hiền hơn, chúng cũng bơi chậm hơn

Loài này hợp nuôi trong hồ thủy sinh, đặc biệt nếu hồ to nên nuôi từ 30 con trở lên

Neon vua có thể nuôi chung với các dòng cá mini khác như: sọc ngựa, 7 màu, bình tích , mún…..

Đây là loài đẻ trứng ,tuy nhiên muốn phối giống cá này hơi khó so với cá mini khác

Hồ cá nên có nhiệt độ nước từ 20- 26 độ c vì cá này thích nước lạnh

Cá neon cũng có nhiều dòng khác nhau như sau :

Cá Neon xanh , Cá Neon Green , Cá neon đen , neon lửa , trong đó đẹp nhất và được nuôi nhiều nhất vẫn là Cá Neon vua

-Loài này sọc trên lưng màu xanh lá

-Neon green giá tầm 15k/1 con

-ở Việt nam độ phổ biến thấp hơn ,đa số nước ngoài nuôi nhiều

Cá neon đen

-Loài này mang trên mình màu den huyền bí trên lưng, cũng được các bạn trẻ yêu thích

-Đặc điểm : ăn tạp , khá hiền lành

-Thức ăn cho neon đen nên sử dụng dạng khô đóng gói hay thức ăn tươi sống như bobo trứng nước , artemia, trùng trĩ , trùng huyết

-Neon đen có thể nuôi chung với các loài thủy sinh khác như 7 màu, cá mún panda, hòa lan, bình tích đều được

-Giá neon đen 15k/ em

Cá neon lửa

Neon Đỏ Lửa : Giá : 15k . Đặc Điểm : – Màu Cam toàn thân đặc Sắc , màu tự Nhiên . – Thuộc Tính Hiền Lành , Không Ăn Cá , Tép . – Bơi Theo Đàn , Phù Hợp Với Các Hồ Thuỷ Sinh

CỬA HÀNG CÁ CẢNH HƯNG NGUYỄN

CHUYÊN THỦY SINH VÀ LINH KIỆN HỒ CÁ, CÁC DÒNG CÁ THỦY SINH MINI CỬA HÀNG CÁ THỦY SINH ĐẸP RẺ THỦ ĐỨC ĐỊA CHỈ : 36/7 ĐƯỜNG SỐ 4 HIỆP BÌNH PHƯỚC THỦ ĐỨC HỒ CHÍ MINH SỐ ĐIỆN THOẠI : 0839999295 – CÁ CẢNH HƯNG NGUYỄN

WEBSITE : https://hungcacanh.com/

FANPAGE FACEBOOK : CỬA HÀNG CÁ CẢNH HƯNG NGUYỄN

Cửa Hàng Cá Cảnh Phượng Hoàng Ở Nguyễn Thị Thập, Quận 7, Tp.hcm

Địa chỉ

Cửa Hàng Cá Cảnh Phượng Hoàng

156, Nguyễn Thị Thập

Phường Bình Thuận, Quận 7

Thành phố Hồ Chí Minh

Số điện thoại: 0903935388

Nông – Lâm – Ngư Nghiệp › Vật Nuôi – Cá Cảnh và Cửa Hàng Cá Cảnh Phượng Hoàng nằm ở khu vực Quận 7, chúng tôi Ngoài ra bạn cũng có thể tìm kiếm thông tin của doanh nghiệp trong khu vực từ các liên kết TP.HCM › Quận 7 › Phường Bình Thuận › Nguyễn Thị Thập. Đây là một trang web rất hữu ích giúp bạn tìm kiếm thông tin chi tiết của một địa điểm và chỉ dẫn đường đi đến Cửa Hàng Cá Cảnh Phượng Hoàng.

Gửi lời bình

Bịt Mặt Vào Tiệm Cá Cảnh Giết Người Vì Câu Nói Đùa Trên Facebook

Thấy Phong trở về chỗ làm với tâm trạng lo âu, trên người có nhiều vết trầy xước, mọi người xúm lại hỏi thăm nhưng nạn nhân không nói gì. Không ngờ, chỉ một lát sau, hai đối tượng lạ mặt tìm đến truy sát nạn nhân. Điều đáng nói, cái chết đột ngột của chàng trai mới lớn này lại xuất phát từ một mâu thuẫn không đáng có.

Tìm đến tận nơi để truy sát

Sáng 16.12, theo nguồn tin mới nhất từ Phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội, Công an tỉnh Tiền Giang, đơn vị này đã bắt giữ hai đối tượng là Từ Tấn Bảo, 20 tuổi, biệt danh “Lực hổ” và Bùi Nghĩa Tân Tín, 19 tuổi, cùng ngụ xã Mỹ Phong, TP.Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang, về hành vi “Giết người”.

Đối tượng Bùi Nghĩa Tân Tín tại cơ quan công an. Ảnh: Trần Trình

Vụ án mạng xảy ra vào 18h ngày 15.12, tại tiệm cá cảnh Minh Khoa, số 42A2 đường Lý Thường Kiệt, phường 4, TP.Mỹ Tho, do anh Đỗ Minh Sơn, 42 tuổi, làm chủ. Nạn nhân được xác định là Võ Thái Nguyên Phong, 16 tuổi, ngụ ở số 466/6/18C đường Trần Hưng Đạo, phường 4, TP.Mỹ Tho. Phong là nhân viên bán cá cảnh cho anh Sơn tại địa điểm trên.

Trước đó, khoảng 17h ngày 15.12, nhiều người xung quanh thấy Phong chạy xe máy về tiệm bán cá Minh Khoa với vẻ mặt lo âu, trên người có nhiều vết trầy xước, đầu tóc bù xù. Thấy vẻ ngoài bất ổn của Phong, mọi người xúm lại hỏi thăm nhưng cậu không nói gì. Sau đó Phong cất xe vào rồi tiếp tục công việc bán cá của mình.

Chưa đầy 30 phút sau khi Phong về tiệm cá, có hai thanh niên bịt mặt chạy xe máy đến cửa tiệm nhìn trước ngó sau. Thấy hai người này có vẻ khả nghi, anh Hòa – nhân viên tiệm sửa xe kế bên qua thông báo cho anh Sơn để đề phòng mất cắp. Khi đó, anh Sơn cùng Phong và anh Nguyễn Trương Phú Vinh, 30 tuổi, nhân viên bán cá cảnh, chạy ra xem xét. Thấy vậy, hai kẻ bịt mặt này nổ máy bỏ đi.

Sau đó, mọi người ai nấy lại vào công việc của mình. Chưa đầy 15 phút sau, anh Vinh (khi đó đang ngồi trước cửa tiệm) lại thấy hai thanh niên kia quay lại. Anh Vinh nghi ngờ, đề phòng hai người này, nhưng là nhân viên của tiệm cá nên khi có khách đến, anh vẫn đón tiếp, mời hai người vào bên trong xem cá, còn anh ở ngoài trông xe.

Tuy nhiên lúc vào, hai thanh niên này không xem cá mà quan sát xung quanh. Sau vài ánh mắt liếc nhìn, hai kẻ lạ mặt thấy Phong đang lui cui lau chùi thay nước cho cá bên trong. Ngay lập tức, hai kẻ này xông đến, một gã túm lấy áo nạn nhân lớn tiếng: “Nghe nói mày láo lắm phải không, tao cho mày biết tay”. Nghe tiếng kêu cứu của Phong, anh Vinh liền chạy vào can ngăn, nhưng hai người kia vẫn hung hăng, lao vào đánh Phong.

Là người chứng kiến toàn bộ sự việc, anh Vinh kể lại: “Mặc dù tôi kéo Phong ra sau, nhưng cả hai vẫn lao vào. Bất ngờ, một tên rút con dao Thái Lan thủ sẵn sau lưng, luồn qua người tôi đâm vào sau gáy Phong. Đâm xong cả hai còn tuyên bố: “Ngày mai mày đừng đến đây nữa, tao sẽ chém mày”, sau đó lên xe bỏ trốn”.

Mâu thuẫn nhỏ, án mạng lớn

Ngay sau đó, anh Vinh cùng mọi người đưa nạn nhân đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Tiền Giang, nhưng do vết thương quá nặng, Phong đã tử vong trên đường đi cấp cứu. Sự việc nhanh chóng được báo lên Công an TP.Mỹ Tho. Nhận được tin báo, Công an TP.Mỹ Tho cùng các đơn vị nghiệp vụ đã lập tức có mặt phong tỏa, khám nghiệm hiện trường, lấy lời khai nhân chứng và nhận dạng hung thủ.

Lúc hai bên xảy ra xô xát trước cổng trường đã được mọi người can ngăn, nên Phong chỉ bị trầy xước nhẹ. Sau đó Phong về lại tiệm cá Minh Khoa để tiếp tục công việc của mình. Chưa hả giận với người nói xấu bạn mình, Bảo về nhà lấy dao qua rủ Tín đến chỗ Phong làm để “dạy cho Phong lễ độ”…

Bà Võ Thị Cúc, mẹ nạn nhân, có sức khỏe yếu, nay càng gặp khó khăn hơn. Ảnh: Trần Trình

Tiếp chúng tôi tại nhà riêng, bà Võ Thị Cúc, 43 tuổi, mẹ Phong, lau vội dòng nước mắt tâm sự: “Chồng tôi mất sớm nên chỉ có hai mẹ con tôi nương tựa nhau mà sống. Vì gia cảnh nghèo khó nên học hết lớp 8, Phong đã phải nghỉ để đi làm kiếm tiền phụ tôi nuôi bà ngoại.

Thương con không được như bạn bè cùng trang lứa, tôi cho nó theo học hệ bổ túc vừa học vừa làm ở Trung tâm giáo dục thường xuyên TP.Mỹ Tho. Nó theo học được vài tháng nhưng vì gia đình không có tiền đóng học phí nên nó nghỉ rồi đi làm bảo vệ cho một Cty gần nhà. Làm lương ba cọc ba đồng, không đủ sống, nó xin nghỉ ở nhà ai kêu gì thì làm nấy.

Biết hoàn cảnh gia đình khó khăn, thấy Phong siêng năng nên người chú bảo nó về phụ bán cá và giao hàng. Nó đồng ý vì gần nhà, dễ chăm sóc bà ngoại, lại được ông chủ ưu tiên trả lương khá hơn mấy chỗ khác, bao ăn uống. Chuyện nó gây gổ với bạn bè ở ngoài, tôi không hề hay biết. Ở trong xóm, nó chưa bao giờ để xảy ra xích mích với ai. Mới làm ở tiệm cá chưa đầy hai tháng, nó đã bỏ tôi và bà nó ra đi như vậy. Tôi chưa làm được gì cho nó, giờ lại mất con mãi mãi”.

Bà Huệ, 56 tuổi, hàng xóm của gia đình nạn nhân, cho biết: “Hoàn cảnh gia đình chị Cúc rất khó khăn. Bản thân chị Cúc tinh thần cũng không được ổn định, mỗi khi trở trời thường hay bị ngất xỉu. Có chút đất không bằng căn phòng trọ thông thường, được Nhà nước hỗ trợ xây nhà tình thương cho ba cháu có chỗ che mưa, nắng. Bà Hoa, mẹ chị Cúc bị tai biến nằm một chỗ, mỗi bữa cơm một trong hai mẹ con phải chạy về lo cơm nước cho bà. Chị Cúc hàng ngày đi rửa chén thuê, giặt quần áo… ai kêu gì làm nấy không thì ở nhà. Bản thân thằng Phong cũng mới đi làm để kiếm tiền nuôi mẹ và bà. Không ngờ nó lại ra đi một cách tức tưởi và oan uổng đến vậy”.

Hoàn tất hồ sơ để khởi tố vụ án

Sáng 16.12, thượng tá Đinh Văn Thảnh, Trưởng phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội (PC45), Công an tỉnh Tiền Giang cho biết đã bắt được hai đối tượng Bùi Nguyễn Tân Tín và Từ Tấn Bảo về hành vi “Giết người”. Hiện Cơ quan CSĐT đang củng cố, hoàn tất hồ sơ để chuẩn bị khởi tố vụ án, khởi tố bị can để điều tra làm rõ hành vi giết người của hai đối tượng trên.

Đọc Chương 9: Tiệm Cá Tây Thi

Một tháng trước… Vào tháng bảy hàng năm, trên đảo Không Tên đều tổ chức một lể hội hóa trang rầm rộ kéo dài từ đầu tháng đến cuối tháng, chào đón tất cả du khách thập phương và những cư dân trên đảo không cần phải làm việc. Cho nên tháng bảy được gọi là tháng ăn chơi. Nhưng không phải tất cả mọi người đều vì lễ hội này đến, còn một nguyên nhân khác. Ngay dưới chân họ, một thế giới ngầm của nắm đấm và máu đang diễn ra, thu hút tất cả con bạc ở khắp mọi nơi. “Đánh mạnh vào…hạ gục hắn đi.” “Đứng dậy, đứng dậy mau!” “Chết tiệt..!!!” Hàng trăm tiếng reo hò phấn khích đang đổ dồn về phía sàn đấu. Dưới sân khấu những con người cao hứng không ngừng la hét inh ỏi, vỗ bàn đập ghế. Bầu không khí đang được thiêu đốt, mọi người đều kích động, vì còn hai phút nữa trận đấu sẽ kết thúc. Số phận của món tiền cược của họ sẽ ra sao đây? “Keng..ng..!!!” “Keng..ng..!!” Sau hai hồi đánh khẻ của trọng tài, âm thanh vang dội của trọng tài phát ra, thì rất nhiều người đã phải vò đầu tức tối, ói ra máu. Có ai ngờ một tên cao lớn vạm vỡ như vậy cũng không chịu nổi một đấm của đấu sỉ hạng ba câu lạc bộ A Tư Bổn. Tiền của họ đương nhiên rơi vào túi ông chủ A. Đấu võ cá cược là thú vui tao nhã của đảo Không Tên, do ông chủ A tổ chức, với mức lệ phí tham gia ba mươi triệu, chỉ cần thắng được đấu sĩ ở đây thì có thể lãnh năm tỉ tiền thưởng. Nhưng lấy được nó không phải dể dàng, thực tế chứng minh có nhiều người đến khiêu chiến nhưng đều tay trắng ra về. “Người tiếp theo!” Từ dưới khán đài, một bóng trắng nhảy vọt lên sàn đấu. Trước đôi mắt kinh ngạc ngỡ ngàng của mọi người, bởi vì người khiêu chiến lần này là một tên thiếu niên. Dáng dấp có cao lớn nhưng cũng chỉ là một tên nhóc mặc đồng phục học sinh. Hoắc Lôi đảo mắt nhìn xuống khán đài nhưng vẫn chưa thấy người cần tìm. Không phải nói sẽ đến trước lúc trận đấu bắt đầu, có khi nào ở phía sòng bạc xảy ra vấn đề. “Nhóc con! đang nhìn đi đâu?” Đối thủ của Hoắc Lôi bắt đầu lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn, vừa hạ được một tên cao to, máu nóng trong người vẫn đang sục sôi, khí thế bừng bừng, nên gã tự tin chỉ một cú đấm đã có thể đánh gục được Hoắc Lôi. Để kéo dài thời gian, Hoắc Lôi cúi người lôi dây giày ra buộc lại. “Còn ai muốn đặt cược?” “Còn ai không?” Khi trên sàn đấu đã đủ đấu sĩ và người khiêu chiến, thì bên dưới khán đài người của câu lạc bộ sẽ tiếp nhận đặt cược. Kẻ có mắt nhìn đều nhận ra đấu sĩ của A Tư Bổn sừng sững như quả núi, cánh tay to như bắp chân, và bắp chân ngang ngưỡng cột nhà. Ngược dòng thời gian, người bị đánh rớt khỏi sàn đấu vừa nãy là một gã to lớn nặng gần trăm cân. Còn thằng nhóc học sinh này…. Nếu thi next top model thì khẳng định không giành nhất cũng giựt nhì. Nhưng đây là đấu trường thì phải xem nắm đấm ai to hơn, đẹp mã có ích gì cho nên thắng thua đã quá rõ. Vì vậy không có kẻ nào bén mảng tới quầy đặt cược. “Lão đại! xem ra đêm nay không có ai đặt cược.” “M** nó! chán chết được.” Ngồi cạnh bàn đặt cược là một ông lão bụng phệ U60 , đang ngồi ăn táo. Lão cắn mạnh một phát, nước táo bắn ra bốn phía. “Một chung mười cho thằng nhóc đó thắng, có dám nhận cược?” Giọng nói cao lãnh từ phía xa vang đến. Tất cả đàn em của A Tư Bổn đang bao quanh bàn đặt cược đều tránh ra. Một mĩ thiếu niên với nụ cười ngạo mạn, dáng vẻ như khiêu chiến, và tay cầm ba lô đi tới. Lại là một thằng học sinh khác. Không phải ngày quốc tế thiếu nhi qua lâu rồi sao. Lướt nhìn bộ đồng phục nam sinh đang mặc trên người hắn. A Tư Bổn nhếch miệng cười kinh thường, lão cầm khăn tay lau sạch nước táo dính trên miệng. “Nhóc con! xem như ông làm việc thiện, đem mấy đồng lẻ của cậu về mua sữa uống.” “Không ngờ ông chủ A lại là kẻ nhát gan, nếu lão sợ thua không dám nhận cược, vậy.. tôi đành phải mang tiền của mình về.” “Đứng lại đó!”

Người vừa xoay lưng đi, A Tư Bổn lập tức ngăn lại. Dám nói lão nhát gan, cược này mà không nhận, lão còn mặt mũi gì xưng làm lão đại. “Thằng nhóc! mày tên gì?” lão lên tiếng “Hoắc Kiêu” A Tư Bổn không biết thằng nhóc này lợi hại ra sao, nhưng lão rất kỵ cái nụ cười đầy ngạo mạn vừa rồi. “Cho nó đặt cược.” “Lão đại!” Đám đàn em của ông chủ A có vẻ không được hòa nhã. Chỉ là một tên nhóc trung học, trong ba lô chứa được bao nhiêu tiền, nhưng khẩu khí nói chuyện lại rất lớn, không biết trời cao đất dày. Họ có phần khinh thường, nhưng khi nhìn thấy ba lô tiền của Hoắc Kiêu đổ xuống trước mặt, đều há mồm kinh ngạc. Niềm tin mãnh liệt có dấu hiệu lung lay, nếu như thằng nhóc này thắng, thì mười lần số tiền cược trên bàn sẽ là bao nhiêu…con số lớn tới mức họ không thể nào dám nghĩ đến. “Sợ rồi sao?” Hoắc Kiêu lên tiếng. “Sợ…lão chưa từng biết sợ là gì” A Tư Bổn ngồi ngay ngắn dựa lưng vào ghế, rồi ra hiệu cho người của lão bắt đầu trận đấu. Hoắc Lôi chờ giây phút này cũng lâu, sau khi anh trai xuất hiện thì hắn bật người dậy. “Nhóc con! nếu sợ thì cút mau, không cần tỏ vẻ” “Gấp gáp muốn thua vậy sao?” Lớn tiếng thách thức gã đấu sĩ . Hoắc Lôi từ xa lao tới, họ không ngờ hắn lại đánh đòn trực diện. Theo suy nghĩ của mọi người hành động này là trứng chọi đá. “Nhóc con! ông sẽ hạ gục mày chỉ trong một giây.” “Bốp..p..!!!” Cả hai quả đấm cùng lúc giao nhau, Hoắc Lôi giơ nắm đấm thứ hai đánh thẳng vào má trái, gã trúng đòn nên lùi về sau vài bước và phun ra chút bọt máu. Thất bại đến lần này, do gã khinh thường địch nhưng sẽ không có lần hai. “Nhóc con! cũng khá lắm” Rữa nhục cho cú đấm vừa nãy, lần này người động thủ trước chính là gã, như kẻ khổng lồ to lớn, mỗi bước chạy đều rung chuyển cả sàn đấu. Vũ bão như mãnh hổ, gã lao tới dùng song cước đá vào người Hoắc Lôi. “Zá…a!!!” Hoắc Lôi lộn nhào người né tránh, gã tiếp tục lao tới. Từ xa Hoắc Lôi phi người lên tung cước đá vào ngực gã, thừa dịp gã mất thăng bằng, và quật ngã bằng đòn kẹp cổ. “Rầm..m..!!!” Kết thúc trận đấu chỉ với năm phút. Xương hàm đã chạm gần đến đất, những khán giả bên dưới vẫn chưa hết sửng sốt. Gã khổng lồ trong mắt họ đã bị đánh gục. “Lão đại! chúng ta thua rồi.” “Hét cái gì, tao không có điếc” Vượt qua cơn đau thắt ruột, A Tư Bổn đành gom tiền đưa cho Hoắc Kiêu. Lúc cầm bao tiền trên tay đàn em của lão vẫn giữ khư khư không chịu giao ra. “Lão đại! là mười tỉ… đưa hết cho nó thật sao?” “Mày…” Lại cứ thích chạm nổi đau của A Tư Bổn, cảm giác như vừa bị cướp xông vào nhà cướp sạch tiền mà vẫn phải nhe răng cười. Tiền cược của Hoắc Kiêu đã lấy được nhưng tiền thưởng của Hoắc Lôi thì vẫn chưa đến tay, cho nên anh em họ vẫn chưa thể rời đi. Thì lúc này, từ phía cửa ra vào có một đám người dữ tợn tay cầm hàng đi tới, khí thế hừng hực gặp ai cũng muốn “xả”. “Lão đại! chính là thằng nhóc đeo kính đó, sáng nay đến sòng bạc của chúng ta náo loạn.” Tên đàn em chỉ tay về phía Hoắc Kiêu đang đứng. “Thằng nhóc chết tiệt! dám đến sòng bạc của ông giở trò gian lận, bắt nó lại.” Từ lúc người của Á Tư Mã bước vào thì Hoắc Kiêu đã nhìn thấy. Hắn lặng lẽ lẫn vào đám đông, lại gần sàn đấu. Hoắc Kiêu giao tiền cho Hoắc Lôi, sau đó chia làm hai ngã tẩu thoát. Nhưng trước khi bỏ đi hắn lại chạy đến chỗ ông chủ A, vẫn còn đang đắm chìm trong nổi đau mất tiền nhìn thấy Hoắc Kiêu, lão tỏ ra rất khó chịu.