Top 6 # Cá Biệt Wiki Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Fcbarcelonavn.com

Tả Cây Xương Rồng (2021) ▶️ Wiki 1 Phút ◀️

Nhắc đến loài cây biểu tượng cho sức mạnh, ý chí kiên cường trong các loài cây, chúng ta không thể nhắc đến cây xương rồng và đến với bài viết hôm nay, chúng tôi sẽ hướng dẫn các em học sinh viết bài tả cây xương rồng, mời các em cùng đón đọc.

Chi tiết bài văn tả cây xương rồng dành cho học sinh lớp 4:

Bài văn tả cây xương rồng

Bài làm

Bên cửa sổ, em đặt những chậu cây cảnh nhỏ rất đáng yêu, trong số đó em thích nhất là chậu cây xương rồng.

Xương rồng vốn nổi tiếng trên vùng sa mạc đầy cát và nắng gió. Còn cây xương rồng trong chậu cảnh của em bé nhỏ và mềm mại hơn. Nó không lớn mà nho nhỏ, mọc sát mặt đất, cao chừng 10 centimét. Nhìn nó ngộ như một chú bé lùn, lũn cũn đội cái nón là bông hoa trên đầu. Để phù hợp với khí hậu khô nóng, thân cây xương rồng mập mạp tích trữ đầy những nước. Hình dạng của nó xem ra cũng gai góc với những cái gai đâm ra như muốn đe doạ. Nhưng cánh hoa của chúng rất quyến rũ với màu sắc rực rỡ, cánh hoa phân bố đồng đều và đồng tâm. Đài hoa khá lớn và có nhị hoa bên trong. Cây xương rồng có vị đắng như là kết quả của quá trình hình thành, phát triển trên sa mạc, bên trong cây thỉnh thoảng còn có nhựa đục nữa. Xương rồng dễ sống và thích nghi, vì thế việc chăm sóc nó cũng khá đơn giản. Thỉnh thoảng, em pha chút nước ấm tưới cho cây nhưng chỉ cần tưới một chút nước thôi nếu không cây xương rồng sẽ bị sặc nước.

Có những chậu cảnh nhỏ khiến cho ngôi nhà thêm ấm cúng hơn, nhất là chậu xương rồng vừa đẹp vừa dễ chăm sóc. Vì thế, nó được cả nhà em rất yêu quý.

Ngoài bài văn mẫu tả cây xương rồng, các bạn tham khảo các bài văn mẫu tả các loài cây khác như: Cây me, cây xấu hổ, cây bạch đàn, cây cau

Hình ảnh cây xương rồng:

Tả cây xương rồng được trồng trong những chiếc chậu xinh xinh

Tả hoa xương rồng nở rất đẹp

Khác Biệt Hay Dị Biệt?

Khác biệt không xấu, nhưng ép mình khác biệt đến nỗi trở nên… dị biệt thì là điều tuyệt đối không nên. Để có thể bứt phá khỏi đám đông và giành được thành công, bạn cần hiểu rõ ý nghĩa thực sự của “cái tôi khác biệt” và tránh rơi vào những tình huống “ngược đời”.

Thấu hiểu bản thân để trở nên khác biệt theo hướng tích cực.

Dị biệt là khi bạn cứ cố khác biệt “bề nổi” bằng cách chống đối lại toàn bộ các quy tắc, đi ngược lại mọi chuẩn mực thông thường – dù đó chưa chắc là con người thật của bạn. Cái tôi khác biệt đòi hỏi nhiều hơn thế! Bạn phải thực sự hiểu thấu bản thân mới tận dụng được hết sức mạnh của mình trên con đường tìm đến thành công.

Hãy khám phá “cái tôi khác biệt” của mình bằng việc tự trả lời những câu hỏi này:

– Điều gì khiến tôi có thể tận lực và nỗ lực hoàn thành hơn tất cả những người xung quanh?

– Sự khác biệt đó giúp ích gì cho sự nghiệp hay con đường học tập của tôi?

– Tôi sẽ khiến mọi người chào đón sự khác biệt của mình theo cách nào?

Làm thế nào để có một “Cái tôi khác biệt”?

Khi đã hiểu thấu bản thân, bạn cần phải thể hiện sự khác biệt của mình một cách đúng đắn. Trái với suy nghĩ thông thường của mọi người rằng muốn khác biệt thì phải dữ dội và quyết liệt, một “cái tôi khác biệt” thực sự lại có những biểu hiện tích cực như sau:

– Luôn tự tin và hào hứng: Giữa đám đông mệt mỏi vì áp lực công việc, sự tự tin cùng nhiệt huyết sẽ khiến bạn trở nên nổi bật. Mọi người chỉ yêu quý “cái tôi khác biệt” tràn đầy nhựa sống, chứ không ai ưa một kẻ “ngược đời” chỉ biết chê bai mọi chuyện.

– Để thái độ sống nói lên tất cả: Hãy để “cái tôi khác biệt” của bạn tiếp cận với mọi người trong một không khí hoà nhã, thay vì hùng hổ ép tất cả chấp nhận quan điểm, cá tính của bản thân. Bạn sẽ không thể nổi bật giữa đám đông nếu bị cô lập, cách ly, vậy nên hãy để sự thân thiện, chân thành và thái độ tích cực trở thành yếu tố thuyết phục hoàn hảo nhất cho cá tính của bạn.

– Hành xử chuyên nghiệp: Trong mọi tình huống, dù bạn có khác biệt với mọi người đến đâu cũng nên hành xử trên tinh thần tôn trọng đối phương và thẳng thắn. Có thể họ không thích “cái tôi khác biệt” của bạn, thậm chí có thể gây khó dễ cho bạn vì điều đó, nhưng dù thế nào cũng đừng để điều đó trở thành mâu thuẫn cá nhân. Những người thất bại mới để những điều nhỏ nhặt làm ảnh hưởng đến mình, còn người thành công thì luôn biết dành sự quan tâm của mình cho những thứ xứng đáng hơn.

– Tư duy sáng tạo để tạo ra giá trị mới cho tập thể: Đừng ngần ngại thể hiện sự sáng tạo của mình và luôn tìm kiếm những giải pháp mà chưa ai nghĩ đến. Hãy hỏi những câu hỏi chưa ai từng hỏi, vì một câu hỏi tốt có thể đáng giá gấp ngàn lần những câu trả lời dễ dãi. Để mọi người thấy rằng bạn dám “suy nghĩ vượt ra ngoài chiếc hộp”, nhưng điều đó không phải một cách thể hiện sáo rỗng mà ngược lại, nó tạo ra rất nhiều giá trị cho cả tập thể.

Điều gì khiến mọi người chấp nhận và công nhận cái tôi khác biệt của bạn?

Mọi người có xu hướng để tâm đến những điều bạn làm hơn là những gì bạn nói. Hãy để thành quả trở thành minh chứng hoàn hảo cho “cái tôi khác biệt” của bạn. Hãy dốc hết sức mình đạt được thành tựu dù là nhỏ nhất, để mọi người tin cậy nghĩ đến bạn đầu tiên ở những lĩnh vực nhất định – những lĩnh vực mà “chỉ có anh ấy/cô ấy mới làm được tốt đến thế!”

Phương Pháp “Cá Biệt Hóa” Dành Cho Trò Cá Biệt

Một kỷ niệm tôi không bao giờ quên đó là có một bài tập cô ra mà tô

i rất thích thú, tôi háo hức khi tìm được đáp số. Nhanh chóng khoe kết quả cho cô với tâm trạng phấn khởi, nhưng tôi thật sự ngỡ ngàng khi cô bảo tôi đã sai trong quá trình giải, khiến kết quả không khớp với kết quả của cô. Dù không phải ngoan cố, bướng bỉnh nhưng suy nghĩ mấy ngày liền tôi vẫn khăng khăng là cách giải của mình đúng. Tôi càng tâm phục cô ở chỗ, cô bảo rằng mấy hôm nay cô cũng xem lại cách giải của tôi mà vẫn chưa rõ vì sao cách giải của tôi rất hợp logic nhưng kết quả lại không giống như cô đã làm. Điều đó cũng có nghĩa là có thể cách giải của cô không đúng. Và cô yêu cầu tôi: “Em về xem lại cách giải của cô để phát hiện xem sự khác nhau về kết quả của bài tập như thế là do đâu?”. Sau mấy đêm mày mò suy nghĩ, tôi từ tốn trình bày với cô lý do về sự khác biệt trong hai cách giải khiến cho kết quả khác nhau. Chỉ nói đến đó là cô đã nhận ra lý do khiến kết quả cô không phù hợp. Cô giáo đã khen tôi vừa thông minh vừa có tính chịu khó kiên trì trong học tập, chắc chắn em sẽ thành công. Tôi nói với cô rằng: “Em chỉ muốn được như cô thôi. Những kiến thức mà cô biết được khiến em rất ngưỡng mộ”. Cô nhẹ nhàng đáp lại một câu mà đến giờ tôi vẫn tâm đắc: “Cô không giỏi hơn em, cô chỉ biết trước em về kiến thức đó mà thôi”. Tôi lại hỏi cô: “Sao cô lại dạy cho em bằng cách đó?”. Cô trả lời một cách dịu dàng: “Vì em là một học sinh cá biệt nên tôi phải sử dụng phương pháp “cá biệt hóa” với em chứ!”.

Khi tôi lên học cấp 3 rồi nhưng nếu gặp phải những khó khăn về môn hóa tôi vẫn đến nhờ cô hướng dẫn. Những năm tháng phổ thông tôi đã trưởng thành hơn nhờ cách dạy “đặc biệt” của cô. Tâm sự với các anh chị khóa trước tôi được biết, cô cũng đã dùng cách dạy này đối với những ai có hứng thú với môn hóa học. Cô đã tận tình giúp đỡ, hướng dẫn tìm ra nhiều cách giải hay để học sinh yêu thích hơn môn hóa học. Đến bây giờ, dù không trực tiếp giảng dạy môn hóa học như mình hằng mong ước, nhưng công tác trong lĩnh vực giáo dục tôi vẫn ghi nhận phương pháp dạy học “cá biệt” của cô thật sự hiệu quả. Không chỉ giúp cho người học có phương pháp học tập chủ động, tích cực mà còn hình thành được những kỹ năng như giao tiếp, đối nhân xử thế trước những tình huống bất ngờ.

Phạm Phương

Cô Và Đứa Trẻ Cá Biệt .

“Trợ lý mới của em đó”! Cô chỉ vào tôi và nói với các giáo viên trong phòng học vụ, ngượng thật. Tôi! Một con bé khác người và cực kì cá tính nếu nói quá lên thì tôi như một thằng con trai chính hiệu trong một đứa con gái. Năm đó tôi học lớp 8, trường tổ chức kì thi chọn đội tuyển học sinh giỏi để dự thi cấp quận. Như bao học sinh khác, chúng tôi luôn ao ước một ngày mình sẽ được như các anh chị trên bảng vàng, được chụp hình, được mặc áo thụng, đứng trên sân khấu và bắt tay với hiệu trưởng rồi nhận quà. Nhưng tất cả những thứ đó đều bắt đầu từ cuộc tuyển chọn này, mỗi học sinh chúng tôi được chọn hai 2 môn, tôi chọn Hóa và Văn. Trớ trêu thay, môn tôi chăm chút nhất là Hóa – Tôi lại rớt, còn môn Vă , tôi học cho qua ngày đoạn tháng, đi thi với tâm trí “biết đề thi thôi mà” thì lại đậu. Vì một tương lai bảng vàng có mặt của mình, tôi đi học với một tâm trạng miễn cưỡng – Có lẽ cô nhận ra điều đó!

Sự khác biệt giữa một học sinh có đam mê và một học sinh không có một chút gì đam mê đó chính là cách học. Chúng tôi thường bắt đầu buổi học lúc 7h và kết thúc lúc 10h. Nhưng với tôi, giờ bắt đầu học thường dao động từ 7h15 – 7h45. Vâng lúc nào tôi cũng đi trễ hơn người khác và trên tay luôn luôn có đồ ăn sáng. Một tuần chúng tôi học 4 ngày, tôi đến trễ hết 3 ngày và 1 một ngày thì chút nữa bị trễ. Tuần đầu, cô không nói gì. Sang tuần thứ 2, cô hỏi tôi, thì lại nhận được câu trả lời có thể bị nói là vô lễ nếu bỏ hết chủ vị ngữ đi “Dạ! Tại vì em bận ngủ thưa cô”. Cô lặng thinh, không nói gì.

Đã đến trễ, đã ăn trong lớp vậy mà tôi lại còn không học bài hay làm bài nộp cho cô. Nếu cô cho chúng tôi 4 đề, tôi sẽ không nộp đề nào và viện hàng chục lí do để chối tội. Còn nếu từ 5 đề trở lên, tôi làm như kiểu lấy lệ một đề và thường là đề dễ nhất. Cô vẫn nhận bài từ tôi, vẫn chấm, nhận xét vô cùng kỹ càng, thậm chí còn gọi tôi lên để phân tích những lỗi sai của tôi – Có chút gì đó chạm vào suy nghĩ của đứa trẻ cá biệt này.

Rồi tôi dường như cũng dần thay đổi. Mặc dù vẫn còn phá, vẫn còn đi trễ, vẫn nộp thiếu bài, nhưng bây giờ, khi tôi nhìn lại thời điểm ấy và so với những tuần đầu thì nó đã tốt lên cũng ít nhiều. Cho đến lúc…

Cuộc tuyển chọn cuối cùng diễn ra, thật ra ban đầu chúng tôi không hề biết đến cuộc thi này, chỉ nghĩ rằng chỉ có một cuộc tuyển chọn duy nhất và sau đó sẽ học và thi cấp quận. Tôi như hóa đá khi nghe tin ấy, mộng bảng vàng tan biến ngay lập tức. Đúng như dự đoán – Tôi đứng cuối bảng.

Tôi như nắm chắc tư tưởng “Chuẩn bị bị đá khỏi đội tuyển”, thế nhưng vào ngày công bố kết quả, cô gọi tôi ra và nói “Cô đã đem cả danh dự của mình để bão lãnh em ở lại đội tuyển trước ban giám hiệu, cô hi vọng em sẽ không làm cô thất vọng”. Những cung bậc cảm xúc khác nhau xuất hiện liên tục trong tôi. Thoạt đầu là ngỡ ngàng, sau đó vui mừng và cuối cùng là hối hận. Tôi hối hận vì những gì tôi đã làm trong giờ của cô, tôi xấu hổ vì những hành vi của mình trong khoảng thời gian vừa qua, tôi cảm thấy rằng bản thân của mình thật tệ, thật đáng bị trách móc và trừng phạt. Việc tôi bị đuổi khỏi đội tuyển là hoàn toàn xứng đáng, thế nhưng cô đã làm một việc mà có lẽ rất ít nhà giáo nào dám làm.

Tôi cố gắng lấy lại căn bản, chăm chỉ làm bài các đề mới nộp cho cô và kể cả các đề cũ. Trình độ của tôi tăng dần, cho đến lúc thi cấp quận… Tôi được vào đội tuyển dự bị của quận để đi thi thành phố. Tôi đoạt giải và ước mơ bảng vàng thành sự thật.

Bây giờ mỗi khi nghĩ lại cái khoảng khắc cô gọi tôi ra và cái khoảng khắc cô chỉ vào tôi rồi gọi tôi là trợ lý của cô, tôi không thể nhịn được cười. Hai khoảng khắc hoàn toàn khác nhau, một là bắt đầu cho sự thay đổi của một người và một là sự kết thúc của sự thay đổi đó. Nhưng hai khoảng khắc đều mang chung một thứ đó là niềm tin và sự tự hào. Giờ đây, từ tận đáy lòng tôi cảm ơn cô vì đã mang tôi trở lại. Cảm ơn cô vì đã tin tưởng vào một đứa chẳng đâu vào đâu mà lại còn cá biệt như tôi. Cảm ơn cô vì đã cho tôi cảm nhận được sự quan tâm mà lâu rồi tôi không thấy. Tôi đã học qua rất nhiều người cô, người thầy, nhưng có lẽ cô là người dể lại trong tôi nhiều cảm xúc và ấn tượng sâu xắc nhất. Nếu sau này, nếu ai có hỏi tôi rằng “Người thầy trong tôi là ai, như thế nào? “, tôi chắc chắn sẽ trả lời rằng “Người trong tôi là cô, mãi mãi vẫn là cô”.